Thứ Sáu, 16 tháng 5, 2008

Anh sợ

Anh sợ một ngày em phẩy tay trước câu thơ
Lắc đầu trước những điều đang làm hồn anh trăn trở
Trong mỗi tế bào không có phần dành cho nỗi nhớ
Tình yêu thành quán nhỏ, chợ trời…

Anh sợ một ngày em sẽ nguôi vơi
Trước mắt Anh nồng nàn và môi Anh khao khát
Trước trái tim Anh không ngừng bão táp
Em thản nhiên với Anh, hối hả với người

Anh sợ một ngày Em không dám cho anh
Một giây phút lành nguyên, phút hi sinh khan hiếm
Em thản nhiên đi và thản nhiên tìm đến
Thản nhiên khuyên Anh yêu người khác thay mìn
h
(ST )

2 nhận xét:

Nặc danh nói...

so gi co chu ?ko co em nay co em khac ,cu yeu vung len ! doi la may ti !so the co ma so ca doi chang biet bao gio moi co duoc TY

Nặc danh nói...

Tình yêu đến thì cũng sẽ có một ngày nó ra đi nếu không biết trân trọng và gìn giữ. Sự tự mãn trong tình yêu khiến người ta không biết trân trọng những gì mình đang có, cứ tưởng rằng đã là của mình và nghĩ rằng không cần phải nuôi dưỡng nó nữa. Hãy luôn nhớ rằng, tình yêu là thứ kiêu kỳ và đỏng đảnh nhất, nó cần sự nhạy cảm và tinh tế của tâm hồn. Nếu tình yêu đã ra đi, cũng thật buồn nhưng hãy xem như đó có thể là một món quà, bạn sẽ có cơ hội đón nhận một tình yêu khác đẹp hơn vì bạn xứng đáng được như thế!