Thứ Ba, 31 tháng 3, 2009

Thanh thản

Tối thứ 6 đúng 22h lên đường đến cao nguyên Lâm đồng để làm từ thiện kết hợp với chương trình xả stess tại Tu viện Bát Nhã. Cùng tháp tùng có 2 sư phụ cao thâm về Phật pháp hộ tống tả, hữu, giống như dẫn giải phạm nhân vậy.


Hồi thứ 1: Dự án bất khả thi của Thầy chùa.


Hehehe! 4 h sáng thầy trò Đường tăng có mặt tại Đức Trọng, cư ngụ trong khuôn viên nhỏ bé của tịnh thất gì đó ( vì nhỏ quá nên không nhớ tên luôn ), 2 sư phụ nhà ta quá chịu chơi, không chịu vào chùa ngủ nhà nhất định đòi ngủ trên xe. 7h sáng, 2 sư phụ coi chừng chịu hết xiết đành đạon bỏ đệ tử của mình cuốn tay nải chạy nhanh về Tu viện Bát nhã. 8h đòan từ thiện hành quân lên một ngọn đồi hoang vu, chung quanh là rừng thông bạt ngàn. Sư trụ trì tu viện ( cái tu viện nhỏ bé ấy ) giới thiệu dự án nơi đây sẽ mọc lên ngôi chùa, bức tượng hình như cao 35-40m gì đấy??? hehe mọi người ngạc nhiên không biết làm sao đưa được tượng lên đây nhỉ? rồi dự án xây dụng trên ngọn đối một bệnh viện để thay thế bệnh viện Chợ rẫy??? mỗi giường bệnh được đầu tư 1 tỷ đồng??? nghe đến đây mọi người cứ ra chiều tâm đắc lắm... hehe pó tay.


Hồi thứ 2: Tác nghiệp


Đòan từ thiện đến nơi tập kết là ngôi đình của xã Damri thuộc huyện Đức Trọng - Lâm Đồng. Có một anh chàng phóng viên ( tự phong - không biết ở máy nào nữa ) vác máy nikon d60 hăm hở đi tới đi lui. Axax ác một nổi đưa máy lên chụp thì tòan thấy cảnh mấy người làm từ thiện mà cứ như bố thí á! bực quá đành chui ra quán nứớc mía nghe ngóng tình hình pà con nói gì, rồi rình rình chộp lén vài tấm hình các cụ người dân tộc hom hep nhai trầu, hút thuốc.


Hội thứ 3: Bồng lai tiên cảnh


Thóat khỏi đòan từ thiện, chàng phóng viên xì cút ngoan ngõan giữ đúng lời hứa với 2 sư phụ tìm đường về Tu viện Bát Nhã. 3h30 sau một chặng đường hơn 2 tiếng đồng hồ vượt qua 70km chàng ung dung đứng trước cổng tu viện bự thiệt là bự á! khung cảnh tuyệt vời! chàng nhấp ngụm trà tuyệt hảo của nhà chùa ( ngạc nhiên luôn - trà ngon chưa từng được uống ). Thỉnh giáo các sư ở Tu viện chưa được vài câu thì chàng đã bị 2 sư phụ lôi đi du ngọan...Thật không uổng công sức khi đến đây, chàng đi dạo cùng 2 sư qua 3 ngọn đồi hoang vu, trên đầu là mây, dưới chân là cỏ xanh ngắt, tiếng chim hót, tiếng suối róc rách, thác nước hùng vĩ, xa xa ánh mặt trời hòang hôn từ từ khuất núi...mọi mệt mỏi như tan biến. Quaytrở về tu viện nhận phòng, lại thêm một ngạc nhiên đến ngỡ ngàng nữa! căn phòng hòan tòan bằng gỗ thông, đẹp không thể nói nên lời ( tiếc là ở chung với 2 sư phụ á ).


Buổi tối, chàng lang thang cùng 2 sư qua tịnh thất của các sư huynh, một bàn trà được bày ra, trầm hương được đốt lên, tiếng đàn guitare khẽ khàng dạo những nốt nhạc của trần thế nơi của Phật... mọi thứ tuyệt vời. Lần đầu tiên chàng ôm đàn và hát cho các sư nghe đọan nhạc mà chàng sáng tác mà chưa bao giờ hát...vui và thấy lòng nhẹ nhõm.


Sáng, dự định là 3h sẽ thức dậy để ngồi thiền...axax ý định bất thành vì mở mắt ra đã là 6h rồi. Sương phủ kín cả rừng thông, tiếng tụng kinh của các sư nhẹ tựa hư vô, bất giác có ý định đi tu ( mà phải tu tại Tu Viện Bát Nhã nhe ). Chẳng muốn trở lại Sài gòn.


Hồi 4: Kết thúc


Vừa xách máy định lang lang chụp vài tấm hình cuối cùng thì bị sư phụ gọi í ới quay trở về vì chuyến xe trở về Sài gòn đang đợi. Kết thúc một ngày thanh thản tại tu viện Bát nhã. Kết thúc 3 ngày không tắm, không đánh răng, không thay đồ ( haha nhưng không có hôi đâu nhe ). KHông muốn quay về cũng phải quay về thôi...vì Sài gòn có một người đang đợi mình trở lại. Mình cám ơn người ấy thật nhiều, chưa bao giờ mình cảm thấy thanh thản như khi mình có người ấy, giờ đây khi mình đi đâu, làm gì, mình có một cảm giác thật an tâm vì ở phía sau mình, nơi ấy, người phụ nữ của mình đang đợi mình trở lại.

Không có nhận xét nào: